在线视频国产欧美另类,偷拍亚洲一区一区二区三区,日韩中文字幕在线视频,日本精品久久久久中文字幕

<small id="qpqhz"></small>
  • <legend id="qpqhz"></legend>

      <td id="qpqhz"><strong id="qpqhz"></strong></td>
      <small id="qpqhz"><menuitem id="qpqhz"></menuitem></small>
    1. 三字經(jīng)帶拼音誦讀

      時(shí)間:2024-10-10 00:39:23 三字經(jīng) 我要投稿
      • 相關(guān)推薦

      三字經(jīng)帶拼音誦讀

        導(dǎo)語(yǔ):《三字經(jīng)》,是中國(guó)的傳統(tǒng)啟蒙教材。在中國(guó)古代經(jīng)典當(dāng)中,《三字經(jīng)》是最淺顯易懂的讀本之一。下面是由小編整理的關(guān)于《三字經(jīng)》帶拼音誦讀。歡迎閱讀!

      三字經(jīng)帶拼音誦讀

        《三字經(jīng)》(注音)

        rén zhī chū xìng běn shàn

        人 之 初 性 本 善

        xìng xiāng jìn xí xiāng yuǎn

        性 相 近 習(xí) 相 遠(yuǎn)

        gǒu bú jiào xìng nǎi qiān

        茍 不 教 性 乃 遷

        jiào zhī dào guì yǐ zhuān

        教 之 道 貴 以 專(zhuān)

        xī mèng mǔ zé lín chǔ

        昔 孟 母 擇 鄰 處

        zǐ bù xué duàn jī zhù

        子 不 學(xué) 斷 機(jī) 杼

        dòu yān shān yǒu yì fāng

        竇 燕 山 有 義 方

        jiào wǔ zǐ míng jù yáng

        教 五 子 名 俱 揚(yáng)

        yǎng bú jiào fù zhī guò

        養(yǎng) 不 教 父 之 過(guò)

        jiào bù yán shī zhī duò

        教 不 嚴(yán) 師 之 惰

        zǐ bù xué fēi suǒ yí

        子 不 學(xué) 非 所 宜

        yòu bù xué lǎo hé wéi

        幼 不 學(xué) 老 何 為

        yù bù zhuó bù chéng qì

        玉 不 琢 不 成 器

        rén bù xué bù zhī yì

        人 不 學(xué) 不 知 義

        wèi rén zǐ fāng shào shí

        為 人 子 方 少 時(shí)

        qīn shī yǒu xí lǐ yí

        親 師 友 習(xí) 禮 儀

        xiāng jiǔ líng néng wēn xí

        香 九 齡 能 溫 席

        xiào yú qīn suǒ dāng zhí

        孝 于 親 所 當(dāng) 執(zhí)

        róng sì suì néng ràng lí

        融 四 歲 能 讓 梨

        tì yú zhǎng yí xiān zhī

        弟 于 長(zhǎng) 宜 先 知

        shǒu xiào tì cì jiàn wén

        首 孝 弟 次 見(jiàn) 聞

        zhī mǒu shù shí mǒu wén

        知 某 數(shù) 識(shí) 某 文

        yī ér shí shí ér bǎi

        一 而 十 十 而 百

        bǎi ér qiān qiān ér wàn

        百 而 千 千 而 萬(wàn)

        sān cái zhě tiān dì rén

        三 才 者 天 地 人

        sān guāng zhě rì yuè xīng

        三 光 者 日 月 星

        sān gāng zhě jūn chén yì

        三 綱 者 君 臣 義

        fù zǐ qīn fū fù shùn

        父 子 親 夫 婦 順

        yuē chūn xià yuē qiū dōng

        曰 春 夏 曰 秋 冬

        cǐ sì shí yùn bù qióng

        此 四 時(shí) 運(yùn) 不 窮

        yuē nán běi yuē xī dōng

        曰 南 北 曰 西 東

        cǐ sì fāng yìng hū zhōng

        此 四 方 應(yīng) 乎 中

        yuē shuǐ huǒ mù jīn tǔ

        曰 水 火 木 金 土

        cǐ wǔ xíng běn hū shù

        此 五 行 本 乎 數(shù)

        yuē rén yì lǐ zhì xìn

        曰 仁 義 禮 智 信

        cǐ wǔ cháng bù róng wěn

        此 五 常 不 容 紊

        dào liáng shū mài shǔ jì

        稻 粱 菽 麥 黍 稷

        cǐ liù gǔ rén suǒ shí

        此 六 谷 人 所 食

        mǎ niú yáng jī quǎn shǐ

        馬 牛 羊 雞 犬 豕

        cǐ liù chù rén suǒ sì

        此 六 畜 人 所 飼

        yuē xǐ nù yuē āi jù

        曰 喜 怒 曰 哀 懼

        ài wù yù qī qíng jù

        愛(ài) 惡 欲 七 情 具

        páo tǔ gé mù shí jīn

        匏 土 革 木 石 金

        sī yǔ zhú nǎi bā yīn

        絲 與 竹 乃 八 音

        gāo zēng zǔ fù ér shēn

        高 曾 祖 父 而 身

        shēn ér zǐ zǐ ér sūn

        身 而 子 子 而 孫

        zì zǐ sūn zhì xuán zēng

        自 子 孫 至 玄 曾

        nǎi jiǔ zú rén zhī lún

        小 學(xué) 終 至 四 書(shū)

        lún yǔ zhě èr shí piān

        論 語(yǔ) 者 二 十 篇

        qún dì zǐ jì shàn yán

        群 弟 子 記 善 言

        乃 九 族 人 之 倫

        fù zǐ ēn fū fù cóng

        父 子 恩 夫 婦 從

        xiōng zé yǒu dì zé gōng

        兄 則 友 弟 則 恭

        zhǎng yòu xù yǒu yǔ péng

        長(zhǎng) 幼 序 友 與 朋

        jūn zé jìng chén zé zhōng

        君 則 敬 臣 則 忠

        cǐ shí yì rén suǒ tóng

        此 十 義 人 所 同

        fán xùn méng xū jiǎng jiū

        凡 訓(xùn) 蒙 須 講 究

        xiáng xùn gǔ míng jù dòu

        詳 訓(xùn) 詁 明 句 讀

        wéi xué zhě bì yǒu chū

        為 學(xué) 者 必 有 初

        xiǎo xué zhōng zhì sì shū

        小 學(xué) 終至 四 書(shū)

        mèng zǐ zhě qī piān zhǐ

        孟 子 者 七 篇 止

        jiǎng dào dé shuō rén yì

        講 道 德 說(shuō) 仁 義

        zuò zhōng yōng zǐ sī bǐ

        作 中 庸 子 思 筆

        zhōng bù piān yōng bú yì

        中 不 偏 庸 不 易

        zuò dà xué nǎi zēng zǐ

        作 大 學(xué) 乃 曾 子

        zì xiū qí zhì píng zhì

        自 修 齊 至 平 治

        xiào jīng tōng sì shū shú

        孝 經(jīng) 通 四 書(shū) 熟

        rú liù jīng shǐ kě dú

        如 六 經(jīng) 始 可 讀

        shī shū yì lǐ chūn qiū

        詩(shī) 書(shū) 易 禮 春 秋

        hào liù jīng dāng jiǎng qiú

        號(hào) 六 經(jīng) 當(dāng) 講 求

        yǒu lián shān yǒu guī cáng

        有 連 山 有 歸 藏

        yǒu zhōu yì sān yì xiáng

        詩(shī) 既 亡 春 秋 作

        yù bāo biǎn bié shàn è

        寓 褒 貶 別 善 惡

        sān zhuàn zhě yǒu gōng yáng

        三 傳 者 有 公 羊

        有 周 易 三 易 詳

        yǒu diǎn mó yǒu xùn gào

        有 典 謨 有 訓(xùn) 誥

        yǒu shì mìng shū zhī ào

        有 誓 命 書(shū) 之 奧

        wǒ zhōu gōng zuò zhōu lǐ

        我 周 公 作 周 禮

        zhù liù guān cún zhì tǐ

        著 六 官 存 治 體

        dà xiǎo dài zhù lǐ jì

        大 小 戴 注 禮 記

        shù shèng yán lǐ yuè bèi

        述 圣 言 禮 樂(lè) 備

        yuē guó fēng yuē yǎ sòng

        曰 國(guó) 風(fēng) 曰 雅 頌

        hào sì shī dāng fěng yǒng

        號(hào) 四 詩(shī) 當(dāng) 諷 詠

        shī jì wáng chūn qiū zuò

        詩(shī) 既 亡 春 秋 作

        yǒu zuǒ shì yǒu gǔ liáng

        有 左 氏 有 谷 梁

        jīng jì míng fāng dú zǐ

        經(jīng) 既 明 方 讀 子

        cuō qí yào jì qí shì

        撮 其 要 記 其 事

        wǔ zǐ zhě yǒu xún yáng

        五 子 者 有 荀 揚(yáng)

        wén zhōng zǐ jí lǎo zhuāng

        文 中 子 及 老 莊

        jīng zǐ tōng dú zhū shǐ

        經(jīng) 子 通 讀 諸 史

        kǎo shì xì zhī zhōng shǐ

        考 世 系 知 終 始

        zì xī nóng zhì huáng dì

        自 羲 農(nóng) 至 黃 帝

        hào sān huáng jū shàng shì

        號(hào) 三 皇 居 上 世

        táng yǒu yú hào èr dì

        唐 有 虞 號(hào) 二 帝

        逞 干 戈 尚 游 說(shuō)

        shǐ chūn qiū zhōng zhàn guó

        始 春 秋 終 戰(zhàn) 國(guó)

        xiāng yī xùn chēng shèng shì

        相 揖 遜 稱(chēng) 盛 世

        xià yǒu yǔ shāng yǒu tāng

        夏 有 禹 商 有 湯

        wǔ bà qiáng qī xióng chū

        五 霸 強(qiáng) 七 雄 出

        zhōu wén wǔ chēng sān wáng

        周 文 武 稱(chēng) 三 王

        xià chuán zǐ jiā tiān xià

        夏 傳 子 家 天 下

        sì bǎi zǎi qiān xià shè

        四 百 載 遷 夏 社

        tāng fá xià guó hào shāng

        湯 伐 夏 國(guó) 號(hào) 商

        liù bǎi zǎi zhì zhòu wáng

        六 百 載 至 紂 亡

        zhōu wǔ wáng shǐ zhū zhòu

        周 武 王 始 誅 紂

        bā bǎi zǎi zuì cháng jiǔ

        八 百 載 最 長(zhǎng) 久

        zhōu zhé dōng wáng gāng zhuì

        周 轍 東 王 綱 墜

        chěng gān gē shàng yóu shuì

        yíng qín shì shǐ jiān bìng

        嬴 秦 氏 始 兼 并

        chuán èr shì chǔ hàn zhēng

        傳 二 世 楚 漢 爭(zhēng)

        gāo zǔ xīng hàn yè jiàn

        高 祖 興 漢 業(yè) 建

        zhì xiào píng wáng mǎng cuàn

        至 孝 平 王 莽 篡

        guāng wǔ xīng wéi dōng hàn

        光 武 興 為 東 漢

        sì bǎi nián zhōng yú xiàn

        四 百 年 終 于 獻(xiàn)

        wèi shǔ wú zhēng hàn dǐng

        魏 蜀 吳 爭(zhēng) 漢 鼎

        hào sān guó qì liǎng jìn

        號(hào) 三 國(guó) 迄 兩 晉

        sòng qí jì liáng chén chéng

        宋 齊 繼 梁 陳 承

        相關(guān)閱讀:《三字經(jīng)》的知識(shí)

        《三字經(jīng)》是中國(guó)傳統(tǒng)的兒童啟蒙的讀物,知名度極高。古代兒童都是通過(guò)背誦《三字經(jīng)》來(lái)識(shí)字和知理的。《三字經(jīng)》用簡(jiǎn)潔的通俗白話(huà)講出了那亙古不變的哲理,膾炙人口、廣為流傳;沒(méi)有受到文字的限制,用通俗的文字將經(jīng)史子集等各部類(lèi)的知識(shí)揉合在一起,全文的用典極多,全篇充滿(mǎn)了樂(lè)觀的精神。

        在《三字經(jīng)》的'出現(xiàn)之前的時(shí)期,蒙學(xué)讀物都是四個(gè)字一句,《三字經(jīng)》就用三言的形式出現(xiàn),讀起來(lái)輕松愉快,更加符合兒歌的特點(diǎn),明朝趙南星稱(chēng)其“句短而易讀,殊便于開(kāi)蒙”,所以此為蒙學(xué)第一書(shū)!度纸(jīng)》在古代被稱(chēng)為“小綱鑒”,可以將零散的知識(shí)貫穿起來(lái),使讀書(shū)積累的百科知識(shí),得以納入一個(gè)清晰的知識(shí)體系!度纸(jīng)》與《百家姓》、《千字文》并稱(chēng)為中國(guó)三大國(guó)學(xué)啟蒙讀物。

        從明朝開(kāi)始,《三字經(jīng)》就已流傳至中國(guó)以外的國(guó)家。

        根據(jù)歷史記載,世界上最早的《三字經(jīng)》翻譯本是拉丁文。1579年,歷史上第一位研究漢學(xué)的歐洲人羅明堅(jiān),到澳門(mén)學(xué)習(xí)中文,他從1581年就開(kāi)始著手翻譯《三字經(jīng)》,并將譯文寄回意大利。

        1727年,沙俄政府派遣一批人士到中國(guó)學(xué)習(xí)儒家文化,首先研讀的就是《三字經(jīng)》。其中一位學(xué)生羅索興將它翻譯為俄文,后入選作為培訓(xùn)的教材,成為俄國(guó)文化界的流行讀物。1779年,彼得堡帝俄科學(xué)院又公開(kāi)出版了列昂節(jié)夫(1716~1786年)翻譯的《三字經(jīng)及名賢集合刊本》,因?yàn)樗膬?nèi)容與當(dāng)時(shí)女皇葉卡捷林娜二世推行的講求秩序的“開(kāi)明專(zhuān)制”等政治策略不謀而合,所以政府遂正式“推薦給俄國(guó)公眾”并且走向民間。

        “俄國(guó)漢學(xué)之父”俾丘林(1777~1853年)曾在北京生活了14年,深諳經(jīng)史,更明曉《三字經(jīng)》的文化內(nèi)涵和社會(huì)影響,他在1829年推出《漢俄對(duì)照三字經(jīng)》,并稱(chēng)《三字經(jīng)》是“十二世紀(jì)的百科全書(shū)”。當(dāng)時(shí)的俄國(guó)教育界在討論關(guān)于兒童教育的問(wèn)題,于是《三字經(jīng)》成為“俄國(guó)人閱讀中文翻譯本的指南”,成為當(dāng)時(shí)社會(huì)流行讀物。

        普希金細(xì)讀后,在作序時(shí)稱(chēng)贊此書(shū)是“三字圣經(jīng)”。普希金研讀過(guò)《四書(shū)》、《五經(jīng)》,但對(duì)于《三字經(jīng)》情有獨(dú)鐘,如今普希金的故居還有珍藏著當(dāng)年他讀過(guò)的《三字經(jīng)》?ι酱髮W(xué)與彼得堡大學(xué)的東方學(xué)系都有用《三字經(jīng)》作為初級(jí)教材,而大多數(shù)入華的商團(tuán)和駐華使者的培訓(xùn)多用《三字經(jīng)》為首選的教材,因而,《三字經(jīng)》在俄國(guó)文化歷史上留下了自己深深的印記。

      【三字經(jīng)帶拼音誦讀】相關(guān)文章:

      帶拼音的三字經(jīng)10-13

      三字經(jīng)全文帶拼音 帶解釋06-14

      帶拼音的《三字經(jīng)》全文10-05

      帶拼音三字經(jīng)全文07-18

      帶拼音《三字經(jīng)》全文09-27

      三字經(jīng)帶拼音全文08-29

      三字經(jīng)全文「帶拼音」08-11

      三字經(jīng)全文(帶拼音)03-28

      三字經(jīng)的全集帶拼音08-29

      帶拼音三字經(jīng)全文08-29